xạ. Tui nhìn thấy thằng Mẫn. – Mày chết với tao! – tui vung cây lên. Vừa đập xuống thì… BỐP!! Có ai đó đánh mạnh vô gáy tui. Xây xẩm mặt mày, tui loạng choạng té quỵ xuống, tai nghe ù ù như có hàng ngàn con ong vo ve ung quanh. Ngay lúc đó bị thằng Mẫn đạp mạnh vào ngực, tui té ngửa ra. Không thở nổi, tui ôm lấy ngực cố gắng thở. Lồng ngực tui như muốn vỡ ra. Mắt tui bắt đầu nhòa, rồi tui lịm dần, chỉ còn nghe thấy tiếng chửi ầm ĩ của tụi nó…. Một lúc sau, tui tỉnh dậy. Thấy đau nhói ở ngực,