cho cháu của bác, nó đi đường dầm mưa nên bị sốt rồi. – Đúng vậy không bác? – Đúng vậy cháu à! – Vậy mình đi nhanh đi bác. Khi qua đến nhà ông Vinh đi đến cửa nơi mà cô với ông chia tay bịn rịn, Diễm Trang bất chợt đỏ mặt tuy dưới ánh sáng của bóng đèn nhưng thấy rất rõ. Cô bẽn lẽn một chút thì mới vô nhà, rồi đi đến chỗ thằng bé đang nằm, nơi đây lúc nãy cô với ông Vinh còn đang quần nhau say đắm. Bây giờ cô kêu ông Vinh dìu Cu Nhỏ vào phòng, đun nước ấm lau mình cho thằng bé, cô thì khám và cho