cô nó. Nó nằm lên giường suy nghĩ và ngủ lúc nào không biết. Khi nghe câu nói đó của Diễm Trang, ông Vinh vui mừng vô cùng, ông bèn đáp lại lời âu yếm: – Cháu thấy khó chịu hả Diễm Trang? Nhưng khó chịu chỗ nào nè! – Bác này, cứ trêu cháu ưm Trả lời câu nói của lão ta xong, cô cũng bẽn lẽn không kém, hai gò má đỏ hồng, đôi môi mọng nước mới vừa dứt khỏi nụ hôn nồng cháy nên còn hơi ướt. Cô ngước lên nhìn vào khuôn mặt điển trai có chút phong trần của ông Vinh một cách đến lạ, cô nhìn thấy bên